(Dunghuy †) -Một người đàn ông sảy chân ngã xuống một cái hố rất sâu, chân bị bong gân trẹo khớp rất đau, loay hoay mãi không thể tự mình thoát lên được...
Một người Pharisêu đi ngang và nghiêm giọng: “Hừm ! Chỉ có kẻ xấu mới ngã xuống hố !”
Một bà đạo đức dừng lại và tặc lưỡi: “Thôi ! Chịu khó vác Thánh Giá mà đền tội cho xứng nhé !”
Một nhà toán học ngang qua chỗ ấy, ngồi xuống tính toán xem người bị nạn đã ngã xuống hố như thế nào ?
Một viên cảnh sát đến hiện trường, bắt đầu thẩm vấn và điều tra: “Anh tên gì ? Nhà ở đâu ? Anh có biết anh bị ai xô xuống không ? Có bị ai tư thù, âm mưu hãm hại anh không ?”
Một người hay làm công tác xã hội, từ thiện bác ái, thì an ủi: “Cố gắng đợi nhé, đến chiều tôi sẽ trở lại mang cho anh một hộp cơm và một chai nước suối”.
Một thầy thuốc hỏi vọng xuống hố: “Anh thấy thế nào ? Chân có đau nhức lắm phải không ? Anh phải nhờ ai đi mua thuốc kháng viêm và giảm đau nhé !”
Một thầy giáo ân cần hỏi: “Thế từ bé đến giờ, chưa có ai dạy anh những điều tối thiểu khi đi đường để không bị lọt hố sao ?”
Một cha xứ lộ vẻ xót xa thương hại: “Anh theo Đạo gì đấy ? Nếu là dân Công Giáo thì ở Họ Đạo nào, Giáo Phận nào ? Vợ con gì chưa ? Có bị rối gì không ?”
Một phóng viên bắt gặp, phỏng vấn nạn nhân để biết toàn bộ câu chuyện về cái hố, lấy dữ liệu để viết thành một bài thật gay cấn đăng lên trang nhất tờ nhật báo phát hành hôm sau.
Một người theo chủ nghĩa cá nhân biết chuyện thì bảo: “A ha, cái hố này của anh thì đã thấm vào đâu so với cái hố của tôi !”
Một người có tính lạc quan thì xuýt xoa: “Ồ ! May cho anh quá, chưa đến nỗi nào đâu, sự việc đã có thể tệ hơn nhiều.”
Một người khác, ngược lại, có tính bi quan, lắc đầu bảo: “Ôi ! Rồi anh xem, không khéo tình trạng sẽ còn tệ hơn nữa đấy.”
Một nhà mô phạm đi ngang, nhìn xuống người đàn ông bất hạnh và trách: “Sao anh lại để ngã xuống dưới ấy, lần sau phải nhớ cẩn thận hơn nhé ?”...
Thế rồi Chúa Giêsu cũng đi đến đó, chú ý ngay đến cái hố, cúi nhìn xuống và thấy con người đáng thương ấy, Ngài nhẩy ngay xuống hố, bảo anh ta bám chặt vào lưng Ngài để cùng Ngài leo lên !
Còn bạn thì sao ? Nếu chính bạn cũng đi ngang qua lúc ấy, bạn sẽ nói và làm gì ?
Lm. Quang Uy sưu tầm
Tags:
một thoáng suy tư
Bài chia sẻ hay, mình đọc và suy ngẫm thật thấm thía cho mình
ReplyDeletehihi. cảm ơn anh đã ghé thăm trang em, chúc anh luôn tràn đầy tinh yêu của Chúa.
ReplyDeleteHihiii,
ReplyDeleteBài hay quá bạn ạ,
Mình là con gái lại biết làm thơ nữa…
Mình sẽ lập tức gửi cho anh ấy một vần thơ nè…
_____
Anh ơi thử cố xem nào
Nếu mà không được nắm vào tay em
Cho cùng chung sức mạnh thêm
Một hai ta thử vút lên xem nào… Nào… nào… nào…
Đương nhiên là phải tìm cách cứu người rồi , thời bây h nhiều người hay dửng dưng khi nhìn thấy người khác bị nạn , thật buồn đúng ko ? cám ơn bài viết hay nhé , chúc em một tối an lành !
ReplyDeletehihi. cảm ơn chị Hồng Ngọc nhé, chắc anh ấy sẽ nắm tay chị :)
ReplyDeleteem cũng cảm ơn chị Dung Nguyên Thanh đã ghé thăm, chúc chị và gia đình một buổi tối an lành.
Hihi, rớt xuống hố thế nào mà lại hay quá đi thôi…
ReplyDeleteEm thì thấy rơi xuống hố thế nào mà nên thơ quá anh ạ…
ReplyDeleteHjhj, chắc là rơi đúng vào giờ tốt rùi nè…
hihi.bài này ý nói là hố sâu của tội lỗi, của sự sa vào những cám bẩy của thế gian xác thịt, đó là những đam mê vô bổ đã hủy hoại con người ta xa mất nhân tinh, như hận thù ghen ghét, ma túy...một khi ai đó rơi vào hố sâu đó thì rất nhiều lời vào tiếng ra sẽ dẫn người bị mắc căn bệnh đó sẽ đi vào bế tắc của cuộc sống...câu chuyện trên muốn nói rằng hãy nắm tay nhau cùng xây cuộc sống này đẹp hơn, đừng khinh bị và đừng xa lánh những người tội lỗi, là con ngươi ai cũng có những lỗi lầm...nhiều ý nghĩa lắm nhưng e mạo muội nói được vài lời nho nhỏ đấy thôi.
ReplyDeletecảm ơn hai chị đã ghé thăm trang của em, chúc ngày mới tốt lành nhé hihii