
TA mà chấp nhất buộc ràng khổ đau
SỐNG đâu chỉ có làm giàu
ĐƯỢC gì ôm hận thương đau vào hồn?
MẤY ai biết lúc hoàng hôn
GANG tay là hết, linh hồn về đâu?
KHÔN ngoan tránh được âu sầu
THÌ sao cứ phải nát nhầu ruột gan
HÃY nên tập sống thanh nhàn
XỬ sao dễ dãi "LỜI" ban mọi người
LUẬT NGÀI tha thứ đẹp tươi
VÀNG muôn ánh sáng rạng ngời nét xinh
TRÁNH đi bóng tối u linh
THAU thì chẳng có quang vinh với đời
KHẮT khe cố chấp từng lời
KHE thì làm khổ cho người lẫn ta
GIEO sầu, sầu sẽ lan ra
KHỔ đau, đau cả cho ta lẫn người
CHO vui, vui nở hoa cười
NHAU lên, lên mãi cho đời xinh tươi
PHÚC cho ai biết thương người
PHẦN hồn như đóa hoa tươi nở hoài
VUI trong "ân Sủng" trong NGÀI
HƯỞNG muôn hoan lạc trang đài trong tâm
NGÀN lời thơm ngát hương trầm
SAU này còn mãi uyên thâm cho đời
BÊN NGÀI vui hưởng tuyệt vời
NGÀI thương ban thưởng "Nước Trời" quang vinh.
Thanh Sơn 09.09.2011