Headlines
Loading...
Chia sẻ với Cái Thia

Chia sẻ với Cái Thia


TGP SAIGON – Thứ Ba, 11-12-2012, trong tinh thần bác ái Mùa Vọng, Giáo hạt Gia Định (TGP Saigon) đã tổ chức chuyến mục vụ bác ái về Gx Cái Thia (Giáo hạt Cái Bè, GP Mỹ Tho), thuộc ấp Lương Nhơn, xã Mỹ Lương, huyện Cái Bè, tỉnh Tiền Giang.
Quản xứ hiện nay là Lm Thomas Nguyễn Văn Phong (sn 1976). Linh mục này giản dị, chân chất, bình dân, và có vẻ “bẽn lẽn”. Chắc hẳn tính cách đó dễ gần gũi với dân nghèo. Bản chất dân miệt vườn Nam bộ luôn thật thà, chất phác, có sao nói vậy.
Theo sử sách, Giáo họ Cái Thia được khai sinh vào năm 1861, và được Lm P. Tournire từ Cái Nhum lên coi sóc. Năm 1897, Giáo họ Cái Thia được nâng lên Giáo xứ.  Hiện nay, Gx Cái Thia có hơn 700 giáo dân, thuộc hơn 150 hộ gia đình, trong đó có đến 110 hộ thuộc diện nghèo. Nhà thờ hướng ra dòng sông Cái Côn ngày đêm chảy hiền hòa, chở nặng phù sa, nhìn cảnh vật đơn sơ nhưng thật hữu tình và thơ mộng.
Bà con sống trên hai cái Cồn và một phần của đất liền, việc đi lại rất khó khăn vì còn phải qua một bến phà mới tới Nhà thờ. Kinh tế chủ yếu của bà con sống bằng nghề chài lưới, thu nhập không ổn định, ai cũng phải vất vả mưu sinh vì đại đa số gia đình chỉ có một nền nhà để ở chứ không có đất đai canh tác. Vì vậy bà con giáo dân rất nghèo, nhà cửa thì trống trước trống sau, trình độ văn hoá cũng rất thấp. Có một bà cụ tuổi thất thập cổ lai hy sống đơn độc, nhưng mỗi ngày bà vẫn kéo chuông vài lần để báo giờ cử hành Phụng vụ. Một bà khác cũng già nua, tuổi cao sức yếu, nhưng bà vẫn phải bao bọc cho vài đứa cháu. Đó là vài trường hợp điển hình. Và còn nhiều hoàn cảnh đáng thương khác, mỗi nhà mỗi cảnh, gia cảnh nào cũng thật đáng thương.
Nhà thờ nhỏ bé, được xây dựng đã khá lâu, tính có tới hơn 80 năm rồi. Nhà thờ và nhà sinh hoạt mục vụ dột ướt hết khi trời mưa. Nói chung, tất cả đều xuống cấp trầm trọng, rất cần được đại tu hoặc xây dựng lại. Do đó, nhờ những tấm lòng hảo tâm của quý ân nhân khắp nơi, nhà thờ đang được thi công trùng tu.
Tôi chợt nhớ đến trình thuật Phúc Âm mà Thánh sử Mátthêu cho biết: Một hôm, sau khi nghe tin Hêrôđê chém thủ cấp của Gioan Tẩy Giả để “thưởng” cho con gái Hêrôđia, Đức Giêsu lánh khỏi nơi đó, đi thuyền đến một chỗ hoang vắng riêng biệt. Nghe biết vậy, đông đảo dân chúng từ các thành đi bộ mà theo Ngài. Khi ra khỏi thuyền, Đức Giêsu trông thấy một đoàn người đông đảo thì chạnh lòng thương, và chữa lành các bệnh nhân của họ. Chính Chúa Giêsu đã cầm lòng chẳng đặng mà “chạnh lòng thương” dân chúng.
Chiều đến, các môn đệ lại gần thưa với Chúa Giêsu: “Nơi đây hoang vắng, và đã muộn rồi, vậy xin Thầy cho dân chúng về, để họ vào các làng mạc mua lấy thức ăn”. Nhưng Chúa Giêsu nói ngay: “Họ không cần phải đi đâu cả, chính anh em hãy cho họ ăn” (Mt 14:16).
Điều rất đáng lưu ý là câu nói của Chúa Giêsu: “Chính anh em hãy cho họ ăn”. Không thể để họ đi mà bụng đói meo. Ngài nói thật và làm thật, không hề nói suông hoặc nói bóng gió. Chúa Giêsu bảo chúng ta phải MỞ RỘNG cả đôi tay và cả tấm lòng, phải CHIA SẺ điều thiết thực nhất, phải sống BÁC ÁI chứ không chỉ sống CÔNG BÌNH và BỐ THÍ. Và rồi Ngài đã làm phép lạ hóa bánh ra nhiều cho hằng ngàn người ăn no nê. Chúa thật là thực tế quá!
Đúng như ông bà ta thường nói: “Một miếng khi đói bằng một gói khi no”. Chắc hẳn chúng ta nhớ câu chuyện “Thằng Bờm”, câu chuyện này đã chứng tỏ “điều thực tế” đó. Phú Ông đổi cho Bờm đủ thứ giá trị vật chất để lấy chiếc quạt mo nhưng Bờm vẫn lắc đầu, cuối cùng Bờm cười tươi khi Phú Ông đổi nắm xôi để lấy chiếc quạt mo của Bờm. Thật vậy, Bờm cần xôi để ăn ngay chứ không cần bất kỳ thứ gì quý giá khác mà không thể ăn ngay được.
Đoàn bác ái lần này có 60 người thuộc Ban chấp hành Lòng Chúa Thương Xót Giáo hạt Gia Định và các thành viên của các Cộng đoàn Lòng Chúa Thương Xót thuộc các Giáo xứ trong Giáo hạt Gia Định, với 150 phần quà. Tuy chỉ là những món quà nhỏ, giá trị vật chất không nhiều, nhưng giá trị tinh thần mới đáng quý: Chứa đầy Tình Chúa và tình người.
Lễ Giáng Sinh đến gần, những món quà đơn sơ mà thực tế kia có thể khiến những giáo dân nghèo của Gx Cái Thia cảm thấy hơi ấm tình người, và đó cũng như những cọng rơm làm ấm Chúa Hài Đồng giữa cơn giá lạnh.
15 giờ, mọi người cùng lần Chuỗi Lòng Chúa Thương Xót, sau đó là Thánh lễ kính Lòng Chúa Thương Xót do Lm Thomas Phong chủ tế. Trong bài giảng, Lm Phong có nhắc tới vở kịch “Lá Sầu Riêng” do đoàn kịch nói Kim Cương thể hiện, chính nghệ sĩ Kim Cương đóng vai bà mẹ.
Vở kịch “Lá Sầu Riêng” kể chuyện một bà mẹ nghèo sống bằng mò cua, bắt ốc. Vì đứa con trai tên Sang, bà đã cố nuôi con, mong con khôn lớn và thành tài. Sang học lấy được bằng bác sĩ, có người yêu xinh đẹp là con gái của một gia đình giàu có. Tính đến chuyện cưới nhau nhưng sợ gia đình người yêu từ chối vì không “môn đăng hộ đối”, Sang đã nói dối rằng anh ta vốn là con của một đốc phủ sứ, một quan chức lớn trước đây, nhưng cha mẹ đều đã chết. Ngày hai người gặp nhau tại nhà Sang để bàn chuyện đám cưới thì có ông cậu từ quê lại thăm. Sang nói với người cậu về chuyện đã lỡ nói dối và thiết tha dặn khi vị hôn thê đến, mong ông cậu đóng vai là người quản gia.
Tiếp đó, bà mẹ đến, gặp Sang, bà ôm chầm lấy Sang, vừa kể chuyện đã nuôi Sang như thế nào từ lúc Sang còn tấm bé, Sang cũng ôm mẹ, nhưng vì đã lỡ nói dối nên mong mẹ nhận là bà vú nuôi. Người yêu của Sang xuất hiện. Người cậu tuy đã hết lời la mắng Sang là con người bất hiếu nhưng cũng vì thương cháu mà gắng gượng đóng vai người quản gia.
Bà mẹ kể chuyện bà từng có con nhưng con mới sinh ra đã chết, bà nhận làm vú nuôi Sang từ lúc mới lọt lòng. Nay Sang đã khôn lớn, bà thì già rồi, bà muốn về quê và vào chùa. Người yêu của Sang tỏ ra rất quý người quản gia và bà vú nuôi. Cô móc túi lấy tiền cho nhưng không ai nhận. Cô nói với bà vú là gia đình cũng cần vú ở lại làm những việc nhẹ nhàng trong nhà và có lương để vú ăn trầu...
Nghe vậy, bà bật khóc. Sang chứng kiến mọi sự và cảm thấy hối hận. Sang ôm chầm lấy mẹ và òa khóc: “Đây là mẹ của tôi, tôi là đứa con bất hiếu, tôi không phải là con người, tôi là kẻ lừa dối, không xứng đáng, không có chuyện cưới hỏi gì nữa!”. Bà mẹ nói: “Ngày xưa mẹ cho một cục kẹo mà con theo mẹ cả ngày, ngày nay mẹ đã cho con cả cuộc đời mà con không nhận mẹ”.
Cô người yêu của Sang cũng xúc động, ôm lấy bà và nói: “Con yêu anh Sang chỉ vì thương anh, đâu có nghĩ đến phân biệt giàu nghèo”. Bà mẹ bình tĩnh nói: “Trước con nói dối để giữ được tình yêu là sai, nay được yêu với tình yêu chân chính lại chối bỏ là không được. Cả cuộc đời của mẹ chỉ vì hạnh phúc của con”. Ba người ôm chặt nhau. Bà mẹ nói: “Mẹ chờ đợi hạnh phúc đến với hai con, mong hai con cố gắng”.
Người mẹ trần gian còn như vậy huống chi Thiên Chúa. Hình ảnh người mẹ nhắc chúng ta nhớ đến Chúa Giêsu, Đấng đã vì yêu thương chúng ta mà trao tặng cả mạng sống mình vì chúng ta, đến nỗi giọt Máu và giọt Nước cuối cùng cũng chảy ra từ Thánh Tâm Ngài vì yêu thương chúng ta, cuối cùng chịu chết nhục nhã trên Thập Giá. Thế mà đã bao lần chúng ta không nhìn nhận Ngài, thậm chí còn xua đuổi Ngài và phản bội Ngài như Giuđa dùng nụ hôn làm dấu hiệu bán Thầy mình.
Chúng ta cũng vậy, không hơn gì Giuđa. Chúng ta đã phạm tội tày trời, chúng ta đáng chết, thế nhưng Lòng Thương Xót của Ngài quá bao la và kỳ diệu, vẫn sẵn sàng tha thứ cho chúng ta.
Chiều buông. Nắng nhạt. Ráng chiều vàng ươm. Những hạt nắng còn vương trên những ngọn cây cao. Chia tay Cái Thia, xa mặt về không gian nhưng tình người lại gần nhau hơn trong mối liên kết của Lòng Chúa Thương Xót.
Xin Chúa nâng đỡ những người con tại Gx Cái Thia, giúp họ sống trọn vẹn Lòng Chúa Thương Xót ngay trong hoàn cảnh khó khăn của họ. Đó là những nhân chứng sống động thực sự, nhất là trong Năm Đức Tin này.
TRẦM THIÊN THU